Sẵn sàng!
Ném!

 

Được rồi!

 

Đây rồi!
Ném!

 

Thôi nào! Chúng ta sẽ thua mất.

 

Cậu dở tệ mà!

 

Yankee! Lại đây thử đi!

 

Xin lỗi!

 

- Bắt lấy!
- Cậu lo lắng quá đấy! Ném nó đi!

 

- Chạy đi!
- Cậu làm được mà.

 

Hãy đánh bại bọn chúng đi!

 

Mình à?

 

Đây là cơ hội cho cậu.

 

Mình sẽ làm như bài 26
Hướng bóng đi...

 

Đúng rồi. Không cần nói đâu.

 

Cậu phải nhìn thẳng vào bóng.
Không sao lãng.

 

Lúc nào cũng thế.

 

- Nhìn thẳng vào.
- Đừng sao lãng.

 

- Đừng lắc lư.
- Nếu thế sao mà đánh.

 

Đừng lắc lư...

 

Mình đã nói gì hả?

 

- Nào.
- Cậu không nhìn thẳng.

 

Coi chừng phía sau.

 

Đừng lắc lư, Yankee.

 

Bây giờ là cầu thủ số 1.

 

Hay lắm. Cậu đừng tham gia đội tớ nữa.

 

- Đừng quay lại.
- Đi thôi!

 

Kem đây!

 

Không ai chịu chơi với tao và mày.

 

Chào tên bại trận!

 

Đây là kênh tin tức Metro.

 

Đây là phần tin thể thao: Đội Yankee đã
lọt vào trận chung kết giải bóng chày
thế giới.

 

Thật không may là các cầu thủ Chicago
đã mất bình tĩnh. Lịệu họ có cứu vãn
tình thế được không?

 

Hỏng rồi!
Ông bầu của Chicago sẽ làm gì đây?

 

Đây là Babe Ruth và cây gậy của anh ta.

 

Anh ta là người hùng của Yankee.

 

Mọi nơi, mọi chỗ. Ai cũng nói về Babe Ruth.

 

Ly của Babe Ruth, quần lót Babe Ruth
Nhưng cái này hơi lớn.

 

Hắn ta có gì hơn ta chứ?

 

Ta sẽ đánh bại hắn.

 

Phải làm sao đây?

 

- Hình như là hơi nhiều
- Không đâu.

 

Tôi sẽ giúp ông chiến thắng.
Tôi gọi nó là... Quả bóng Bugar.

 

Không. Cậu còn tệ hơn Babe Ruth lắm.

 

Tôi à? Không. Đây là chuyện lừa gạt.

 

Babe Ruth có cây gậy may mắn.
Mình nghĩ ra rồi.

 

Chúng ta sẽ làm gì?
Tôi sẽ cho cậu biết.

 

Chúng ta sẽ lấy cây gậy đó.

 

Lúc đó hắn ta chẳng là gì cả ngoài
một tên mập ú.

 

Đi tìm nó đi!

 

Tôi thích lắm.
Nhưng làm sao lấy được cây gậy?

 

- Không phải chúng ta. Là cậu
- Sao?

 

Đi lấy nó cho tôi
Nghĩ cách lấy nó đi.

 

Nếu không...

 

Chào con! Sao rồi?

 

- Chào mẹ! Ba về chưa mẹ?
- Chưa. Hôm nay ba về trễ.

 

- Lại thế nữa?
- Bữa tối sắp xong rồi.
- Con không đói.

 

Tớ đã nói gì hả?

 

Hôm nay ba về trễ.

 

Cậu không bao giờ tập trung.

 

Làm sao cậu như Babe Ruth được?

 

Cậu lấy ngón tay ra được không?

 

- Gì hả?
- Cậu biết nói chuyện ư?

 

Đúng. 1, 2, 3. Tôi đang nói chuyện.

 

- Khoan. Cậu đi đâu vậy?
- Quay lại chỗ cửa hàng.

 

Này cậu làm gì vậy?
Đừng làm tôi nổi nóng.

 

Cậu định đi đâu?

 

Tôi không đi đâu.
Không đâu.

 

- Mình chỉ muốn nói chuyện.
- Còn tôi muốn đi.

 

Này! Đằng kia có một cái lỗ.
Tạm biệt!

 

Chổ của cậu dơ và tối quá.

 

Đây là phong cách của tôi.

 

Không ai sử dụng tôi nữa thì tôi
về chỗ cửa hàng.

 

Sao tôi không thể tông ra cửa.
Nhưng trái khác làm được mà.

 

- Tóm được rồi.
- Có chuyện gì vậy?

 

- Mẹ! một quả bóng biết nói.
- Cậu ta không mệt sao?

 

Chúa ơi!
Quả bóng biết nói sao?

 

Mẹ nghĩ nó sẽ nói: Yankee,
đến giờ cơm rồi.

 

Thức ăn nói được sao?
Ngoại trừ đậu thôi.

 

- Con dọn dẹp đi.
- Mẹ không nghe cậu nói.
- Để xem đã.

 

Cứu với! Tôi bị thằng bé bắt cóc.

 

Đúng rồi. Bà ta không nghe.

 

Tôi không thích xà bông.
Nó làm tôi cai mắt.

 

Chải sạch đi. Lâu rồi nên bị bụi bám.

 

Ước gì ba ở đây.

 

Ba phải tăng ca, con à.

 

Con biết. Nhưng con cần gặp ba.

 

Sao con không mang thức ăn cho ba?

 

- Thật sao?
- Lần này thôi.

 

- Con biết đường đi chứ?
- Cảm ơn mẹ.

 

Trên đường đi nhớ ghé qua cửa hàng nhé?
Này, cậu làm gì vậy?

 

- Để cậu không đi đâu được.
- Trong tủ đồ lót sao?

 

- Đừng lo, nó sạch mà.

 

Không còn nữa.

 

Chào cầu thủ số một của đội New York
Yankee.

 

Chào ba!

 

Con làm gì ở đây?

 

- Con muốn gặp ba. Con mang thức ăn cho ba
- Tuyệt. Món gì nào?

 

- Món gia truyền của mẹ.
- Thịt chiên?

 

Nhưng ba thích lắm.

 

- Có chuyện gì?
- Ba sẽ không tin đâu.

 

- Không hả? Chuyện gì?
- Con tìm thấy quả bóng biết nói.

 

- Nó tên là gì?
- Con gọi nó là Screwie.

 

- Con thấy nó ở đâu?
- Ở sân bóng.

 

Hôm nay con có chơi bóng không?

 

Dạ có. Nhưng con không muốn chơi nữa.

 

Ba nghĩ con thích chơi bóng chày.

 

Con nghĩ mình đã sai.

 

Hôm khác ba sẽ cho con xem đội tập luyện
Và con sẽ thấy họ chơi bóng chày thế nào.

 

Họ tập mỗi ngày. Cho dù có thua, họ cũng
tập luyện ở kia.

 

Con biết vì sao họ chơi tốt không?

 

Họ biết lắc lư à?

 

Ba sẽ cho con xem.

 

Babe Ruth!

 

- Đó là cây gậy đánh bóng ư?
- Chắc rồi.

 

Đó là cây gậy của Babe.

 

- Anh ta mua nó 3 năm trước.
- Đó là năm chú ấy đoạt cúp.

 

Đúng đấy. Người ta nói anh ta là anh hùng
đã đưa đội nhà vô địch.

 

Ba chắc là con thích nó.
Chúng ta về thôi.

 

Ba cho con thêm một phút nữa.
Đi ba...

 

Con có thể ở đây thêm vài phút.
Ba sẽ đi dọn đồ.

 

- Dạ.
- Đừng đụng vào thứ gì cả.
Nhớ đóng cửa nhé?

 

Con hứa mà. Cảm ơn ba.

 

- Cậu làm gì vậy?
- Không có gì.

 

Cháu chỉ giúp ba trông chừng thôi.

 

Biến đi!

 

Nhìn gì vậy hả?

 

Này nhóc!

 

Dậy đi! Dắt tôi đi xem trận đấu.

 

Tôi muốn cậu mua cho tôi Jambong.

 

Chào!

 

Tôi nghĩ cậu ghét tấm ảnh đó.

 

Ba mình nói không được từ bỏ thứ gì.

 

Ông ấy định cho cậu chơi bóng hả?

 

Cậu chắc biết nhiều về bóng chày lắm?

 

- Ý mình là vì cậu là quả bóng
- Tôi không biết gì về bóng chày.

 

- Cậu thấy mình chơi bóng chứ?
- Có 2 điều, cậu ốm yếu quá.

 

- Vậy cậu chỉ mình đi.
- Tôi có thể chỉ cậu thứ khác.
Bắn bi nhé? Hay là xem đánh nhau?

 

Sao lại thế? Cậu là quả bóng chày mà.

 

Nghe này! Bóng chày sẽ làm cậu
tan nát.

 

- Cậu có xem trận ở sân Major chưa?
- Cậu từng đến Major à?

 

Đúng. Nó như mới xảy ra hôm qua.

 

Mặt trời chiếu sáng, 40. 000 khán giả
đang la ó. Giống như giấc mơ có thật.

 

Tôi nhớ lúc đó là lượt đội nhà.

 

Cóc... Và tôi bay lên không trung
Phạm luật.

 

Đúng đấy. Phạm quy.

 

Tôi bị ném ra công viên
Và chẳng ai để ý đến.

 

Họ bỏ mặc tôi ở đó.

 

Vì thế hãy tin tôi.
Bóng chày là một giấc mơ tan vỡ.

 

Hãy tin tôi.

 

- Ông Robinson.
- Chào Stanley.

 

- Tôi e là chúng ta đã gặp rắc rối.
- Rắc rối gì vậy?

 

Có người đột nhập vào phòng luyện tập.

 

- Không!
- Cây gậy của Babe Ruth bị mất.

 

- Anh là người duy nhất có chìa khoá.
- Tại sao chứ?

 

Anh có thấy ai vào đó không?

 

Khoan! Đó là chú bảo vệ.

 

- Yankee.
- Ba! Lúc ba đi, có một chú bảo vệ vào
và bảo con ra ngoài.

 

- Anh dắt con trai vào phòng tập à?
- Chỉ một phút thôi.

 

- Để tôi xem qua.
- Con trai tôi không ăn cắp.

 

- Chứng minh đi.
- Cậu ta bị điên rồi.

 

Cậu ta bỏ tôi vào tủ quần lót, nhận nước
và bắt tôi ăn bánh mì.
Có nghe tôi nói không?

 

Hôm nay đội chúng ta đấu với Chicago.

 

Không có cây gậy.

 

Con trai, nếu cậu biết chuyện, hãy
nói ra đi.

 

Cháu đã nói rồi.

 

- Đây là rắc rối thực sự, Stanley.
- Tôi biết, ông Robinson.

 

Là ông bầu New York Yankee.
Tôi không còn lựa chọn nào.
Cậu bị sa thải.

 

Sa thải?

 

- Ông Robinson. Làm ơn.
- Phải có người chịu trách nhiệm. Đó là ca
của anh.

 

Nếu tìm ra cây gậy tôi sẽ suy nghĩ lại.
Nhưng giờ thì... Tôi xin lỗi.

 

Chúng ta làm gì đây?
Chúng ta sẽ ra đường sống.

 

- Anh sẽ tìm việc làm.
- Em không biết nữa.

 

Yankee! Con đã ở đó, bây giờ cây gậy
đã biết mất.

 

- Emily! Không có bảo vệ lúc đó.
- Có lẽ ông ta lấy nó.

 

- Đủ rồi. Con trai, chuyện gì xảy ra với nó?
- Con không biết.

 

- Vào phòng đi.
- Ba tin con đi?
- VÀO PHÒNG Đl!

 

Chuyện gì vậy?

 

- Có người ăn cắp cây gậy của Babe Ruth
- Tốt.

 

- Ba mình bị đuổi việc.
- Không tốt.

 

Nếu cây gậy bị mất, chắc chắn
đội Yankee sẽ bị thua.

 

Như vậy cậu không biết rồi.

 

- Đó chỉ là vật may mắn thôi
- Sao cậu biết? Cậu biết gì chứ?

 

- Đau đấy?
- Tại sao họ lại lấy cây gậy?

 

Nếu đó là bảo vệ của đội Chicago
thì tôi còn tin hơn.

 

Khoan đã.

 

Tôi không thấy đường!

 

Mình biết là đã gặp hắn ta.

 

Cậu nói gì vậy?

 

Hắn ta giả làm bảo vệ. Hắn là người
của đội Chicago.

 

- Một trò gian lận
- Hắn ta lấy cây gậy và đội Yankee
sẽ bị thua cuộc.

 

- Mình sẽ nói ba biết.
- Và đừng quên là quả bóng này đã nói.

 

Đây chỉ là giả thuyết. Không ai tin cậu
vì cậu không có bằng chứng.

 

- Mình sẽ tìm.
- Bằng cách nào? Đến Chicago hả?

 

Cậu định làm gì? Ra trạm xe lửa và kiểm tra
tất cả hành khách hả?

 

- Đúng.
- Không.
- Chúng ta sẽ tìm được hắn ta.

 

Có lẽ mình không nên nói ra.

 

Cậu chỉ là một chú nhóc. Đây là thế giới
không phải vùng đất kỳ diệu.

 

- Cậu sẽ đi chung.
- Có lẽ là không. Cảm ơn vì đã mời.

 

Screwie! Mình phải làm vì ba.

 

Đừng nhì tôi như thế.
Thôi mà...

 

OK. Hãy thương lượng. Tôi sẽ giúp cậu
nhưng sau khi xong cậu phải đưa tôi về
lại cửa hàng. Đồng ý không?

 

Đồng ý!

 

Cậu làm gì vậy?

 

Ố ồ là sao?

 

OK. Ổn rồi.

 

Tốt.

 

Đầu tôi!
Mông tôi!

 

Vừa nhanh vừa tốt.

 

- Cậu có sao không? Mình nghe cậu la to
- Tôi đâu có la.

 

Tôi cười đó mà.

 

Cả triệu người lận. Làm sao tìm ra?

 

Hãy quan sát kỹ nhé?

 

- Phải nhanh lên.
- 10 năm nữa quay lại đi. Khi cậu cao hơn.

 

- Cậu thấy gì chưa?
- Mình thấy một quán ăn, đèn màu,
thơm quá.

 

Screwie! Không có thời gian đâu.
Cậu thấy gì không?

 

Có cả ngàn người đi làm việc.

 

Chỉ có một chuyến đi đến Chicago.

 

- Chúng ta phải tìm ra.
- Tìm ra hả? Cậu là FBl sao?

 

- Xin mời quý khách chuẩn bị đi Chicago
lên tàu.
- Tôi chưa từng đi xe lửa.

 

Làm sao tìm được chứ? Có đến 15 chiếc
và hàng ngàn hành khách.

 

Đây rồi. Chắc chắn là cây gậy của chú
Babe Ruth.

 

Đúng là chúng ta tìm ra hắn. Nhưng
trong vali có thể có mọi thứ.

 

Có thể là gậy đáng gôn, hockey.
Nếu không phải là rắc rối to.

 

Nhanh lên!

 

Cậu đi đâu vậy?

 

Tất cả hành khách lên tàu!

 

- Chính là hắn ta.
- Báo cảnh sát đi.
- Mình không chắc.

 

Nhìn kỹ xem!

 

- Là hắn ta à?
- Hôm nay có một trận đấu quan trọng.

 

- Nhưng mà ở Mehicô.
- Không phải lúc đọc báo.

 

- Cậu hãy nhìn xem nhé?
- Này...

 

Đau đầu thật.

 

Không!

 

Xin chào!

 

Không!

 

Thấy hắn không?

 

Không thấy rõ.

 

Cậu đi đâu vậy?

 

Tốt. Có nó rồi. Về thôi.

 

Tệ thật!

 

Không!

 

Tốt. Nhảy qua thôi.

 

Dừng lại ngay!

 

Tôi là quả bóng, tôi không bám được.

 

Screwie.

 

Cứu tôi với!

 

Trả nó đây, nhóc!

 

Mình đã qua được.

 

Xin ông cho xem vé.

 

Nhóc! Tao không đùa đâu.

 

Tao không thích đùa đâu.

 

Screwie! Bám chặt nhé!

 

Cố lên Yankee!

 

Giỏi lắm!

 

Như thế không hay!

 

Chắc là đau lắm!

 

Mà không sao.

 

Cháu cần đến New York.

 

Đường đó. Hãy mua vé ở kia.

 

Tuyệt quá. Không xe lửa, không vé xe
Còn gì nữa đây?

 

Ít ra mình cũng tìm ra nó.

 

- Sao vậy chứ?
- Cứu tôi với. Cứu tôi.

 

Thư giãn đi, chị gái.
Cô đâu phải là kim cương đâu.

 

Nhưng tôi là cây gậy tốt nhất.

 

Tôi đã hàng trăm tuổi, được lấy từ
một cây cổ thụ ở vùng núi tuyết phủ
quanh năm.

 

- Sao lại làm ra gậy bóng chày?
- Cho tôi là nói láo sao?

 

Không. Thật ra tôi được làm từ da của
hơn 60 loài thú khác nhau.

 

Screwie bị bỏ ở công viên và cháu đã
tìm thấy cậu ta.

 

- Không có.
- Quả bóng phạm luật à? Hay thật.

 

Tôi tốt hơn anh cả ngàn lần.

 

Cô chỉ xuất hiện 3, 4 lần trong trận đấu.

 

Sau đó thì cô bị bỏ vào trong giỏ.

 

Tôi không cần ai quan tâm, anh bạn.
Tôi tự lo cho mình được.

 

Biến đi!

 

Đội mình đâu rồi?

 

Xin lỗi.

 

Nếu cậu đến Chicago, cậu hãy mang tôi
đi cùng.

 

Vì cậu đã cứu tôi, tôi sẽ giúp cậu gặp
anh Babe Ruth ở Chicago trong trận chung kết.

 

Cậu nghe nói cúp thế giới chưa?

 

Có chứ. Nhưng chúng ta sẽ đi New York.

 

New York à? Tôi tưởng mình sẽ đi Chicago.

 

Ba cháu bị sa thải, nếu cháu đưa cô về
New York, ba sẽ có việc làm trở lại.

 

- Cháu phải đưa ta đến Chicago.
- Đừng nhét ý tưởng điên rồ vào cậu ta.

 

Không đi Chicago, mà là đi New York.

 

Thế đấy. Tôi, quả bóng đang nói.

 

Babe Ruth là người tốt. Tôi muốn anh ta
chơi tốt.

 

Nếu cậu muốn đi New York thì đi New York.

 

Cậu quyết định đi!

 

Anh Standley, thăng bé có thể đi đâu chứ?

 

Tất cả là tại anh
Anh đã mắng nó.

 

Làm sao tìm thằng bé?

 

Anh nghĩ nên đến báo cảnh sát.

 

Có tiếng động lạ.

 

Không có gì đâu.

 

Tôi biết mùi này.

 

Nhóc ơi!
Dậy đi!

 

- Này, cậu...
- lm lặng, Hắn ta ở đây.

 

Không!

 

Có ai mang vớ không vậy?

 

lm lặng. Hắn ta là kẻ xấu.

 

Mình phải cho ông ta biết.
Cái gì? Cái gì?...

 

Babe Ruth chẳng là gì.
Hãy tự đánh mình đi.

 

- Cái gì?
- Ông Rosetta. Tôi là Maginis.

 

Tôi đang chờ cậu gọi điện đây.

 

- Từ bây giờ, hãy nói chuyện bằng
mật mã.
- Cái gì?

 

- Cậu đang đi đến Cairo à?
- Tôi nghĩ là Chicago.

 

Được rồi, đồ ngốc.
Cậu có tìm được anh bạn chúng ta chưa?

 

Cái giỏ ở ngay đây.

 

Nghe này.

 

- Không ai nghi ngờ chúng ta cả.
- Không có chúng ta.

 

Nếu cậu bị bắt, tôi không biết gì hết.

 

Không, ông Rosetta. Tôi không sao cả.

 

Bọn họ đã đuổi việc hắn ta.

 

Tôi trong sạch mà.

 

- Bây giờ tôi được lên chức chứ?
- Không được.

 

Khi cậu giao nó cho tôi, chúng ta
sẽ bàn sau.

 

- Ông Rosetta
- Tôi đang chờ cây gậy bóng chày.

 

Anh sao vậy, Babe Ruth?
Bị mất gậy rồi sao?

 

Vậy thì hãy dùng đầu đi.

 

Cái gì?

 

Giỏi lắm, nhóc con!
Đứng im!

 

Yankee!

 

Ôi, trời!

 

- Chúng ta đi Chicago.
- Đi New York.

 

- Cậu thì sao?
- Không biết. Để mình nghĩ đã.

 

Tung đồng xu đi. Đầu thì đi New York,
đuôi thì đi quay về.

 

Vậy mà cũng nói được sao?

 

Gì vậy?

 

- Chó sói.
- Chó sói? Làm gì đây?

 

Chó sói rất nguy hiểm đấy.

 

- Screwie!
- Cứu với!
- Đuổi theo đi!

 

Thả tao ra, chó!

 

Tao ghét nhất là chó.

 

Screwie!

 

Hãy nhớ bảo vệ bọn tôi.

 

Được rồi.

 

- Tôi sẽ làm cái tốt nhất tôi có
- Bọn họ là ai?

 

- Tôi nghĩ là cướp biển.
- Hay là lâm tặc?

 

Cả hai đều không tốt.

 

- Xin lỗi. Cháu đang tìm quả bóng
- Cái này à?

 

- Khoan đã.
- Nó bị điên hay sao đấy?

 

Đừng lo. Chú sẽ tìm lại cho cháu.

 

Luly! Chúng ta có khách.

 

- Ngon quá!
- Cháu tên gì?

 

- Dạ là Yankee lrving.
- Yankee lrving?

 

- Có nghĩa là gì?
- Giống như anh vậy.

 

Khoan đã.

 

- Các chú... là...
- Nhạc sĩ à?

 

- Không phải.
- Chú là nhạc công.

 

Jack là nhạc công, nhưng bọn chú là
dân thường thôi.

 

Hoàn hảo.
Đừng di chuyển, Jack.

 

- Có rồi. Trận đấu chung kết.
- Trận đấu.

 

Cuối cùng đã làm được.

 

- Đội Yankee vừa đánh hỏng một quả.
- Ngốc quá.

 

- Không!
- Không!

 

Tôi không thể nghe được.

 

- Nào...
- Anh làm được mà, Babe!

 

Cố lên, chú Babe!

 

- Babe đang chuẩn bị đánh bóng
- Cố lên, Babe!

 

Anh ta đã đánh bóng.

 

- Anh ta đã đánh hụt rồi!
- Không!

 

Xin lỗi. Tôi nói anh ta cần tôi mà.

 

Chú Babe ít khi đánh hụt lắm.

 

Chúng ta phải đưa cây gậy cho chú ấy.

 

Là lỗi của cháu.

 

Sao lại dừng ở đây?
Vì tớ mệt rồi, và đói nữa.

 

Các cậu có đói không?
Không, chúng tôi chẳng bao giờ ăn cả.

 

Thế à, tôi thì khác đấy.

 

Tôi muốn nói là...
Tuyệt thật, tôi sẽ trả cô lại.

 

Xin lỗi nhé, tôi từng tham gia nhiều
giải đấu lớn, anh thì biết gì chứ?

 

Cô có vẻ cũng to mồm nhỉ.

 

Anh dám nói thế à?
Không thèm nói với cô nữa.

 

Này, nhìn trái banh kìa
Có gì mà nhìn chứ?

 

Trả anh ta lại đây
Anh ta à, nó có tên nữa chứ?

 

Tên là gì chứ?

 

Trả lại đây.

 

Này Yankee
Giành nhau làm gì chúng ta cứ tìm
một trái khác còn tốt hơn hắn.

 

Trả lại cho cậu ấy đi
Cút đi, Smatie.

 

Phải, mặt tao đây này.

 

Này nhóc, mày cần một con bé
giúp mày sao?

 

Không, tôi sẽ tự làm.

 

Trả trái banh lại đi.

 

Bọn mày định trốn à.

 

Nhìn nó kìa, nó không biết né.

 

Cậu phải tránh nó chứ?
Tôi không biết.

 

Cậu chỉ việc nhìn theo cánh tay hắn.

 

Phải rồi, cậu làm được đấy.

 

Cậu nhìn đi đâu thế, nhìn quả táo kìa.

 

Đến ngay đây.

 

Tôi bị trúng đạn rồi.

 

Được rồi, chẳng thèm giành đâu.

 

Cứu thương.

 

Tôi lạnh quá
Đi nào.

 

Cám ơn đã giúp tớ
Không có gì, cậu thật là yếu đuối.

 

Chao ôi, cậu ném mạnh thật
Đó chính là biệt tài của tớ.

 

Tớ thừa kế nó từ cha tớ
Thế à?

 

Đi nào, tớ sẽ cho cậu xem.

 

Chào mẹ, đây là bạn con
Chào cháu.

 

Thật là tuyệt.

 

Đây là cha tớ, ông ấy chơi cho
đội nghiệp dư.

 

Tớ biết cha cậu, ông ấy chơi hay
lắm, cả đội ông ấy nữa.

 

Đúng vậy
Tôi chẳng biết ông ấy
Tôi cũng thế.

 

Chà, có cả cúp nữa à
Đó là các giải thưởng của cha tớ.

 

Có cả cúp này nữa à?
Phải đó là giải vô địch khu vực.

 

Thật là kinh ngạc
Phải, ông ấy là thần tượng của tớ.

 

Cha tớ làm việc trong sân Yankee đấy
Thật sao?

 

Cậu có từng mơ là mình sẽ được
thi đấu trong sân đó chứ?
Có chứ, tớ luôn mơ thế.

 

Nhưng tớ đã phạm một lỗi.

 

Yankee, cậu bỏ nhà đi à?
Tớ không bỏ nhà đi.

 

Tớ có nhiệm vụ đấy, đây là
gậy của Bobe Ruth.

 

Thật thế sao?
Phải đấy, tớ phải trả nó về Chicago.

 

Này, cha tớ có thể giúp cậu đấy.

 

Xin chào, tôi giúp gì cho ông?
Xin chào.

 

Tôi đến để tìm con trai tôi.

 

Đưa cái này cho cha tớ, ông ấy sẽ giúp
Cám ơn nhé.

 

Yankee, cha cháu đến này
Cha à?

 

Coi nào, về với cha đi
Ông ấy không phải cha tôi.

 

Chạy đi
Chạy đi đâu.

 

Con không sao chứ?
Con không sao
Để mẹ cho hắn một trận.

 

Trả cây gậy cho tao.

 

Được rồi nhóc, trả nó đây.

 

Không đời nào.

 

Ông là đồ ăn cướp
Thằng nhóc thật cứng đầu.

 

Cha tôi phải lấy lại công việc
Tao cũng cần công việc, buông ra.

 

Ôi mũi của tôi.

 

Cho đáng đời.

 

Cậu không sao chứ?
Vâng, tớ ổn, tớ chỉ...

 

Tớ chỉ muốn nói...
Yankee, chuồn mau nào.

 

Hãy đi tìm cha tớ.

 

Hẹn gặp lại cậu.

 

Vì cô mà chúng tôi phải thế này
Tôi đâu có nhờ anh đi giúp.

 

Cô thật là vô ơn.

 

Cô thật là đáng ghét
Anh thật là đồ lắm mồm.

 

Cô là đồ vô ơn
Anh là đồ lắm mồm.

 

2 người có thôi đi không.

 

Cậu ấy sao thế?
Để tôi nói cho biết, cậu ấy chỉ mới 10
tuổi mà lại đi xa một mình thế này.

 

Tôi đâu muốn cậu ta đến đây
Vậy sao, hay là cô muốn cậu ấy
đưa cô đến Chicago?

 

Yankee, hay là cậu cứ để tôi lại
đây rồi về với cha mẹ cậu.

 

Đây là nhiệm vụ của tớ
Không, cậu không cần phải làm thế
cha mẹ cậu đang lo cho cậu đấy.

 

Cậu nhớ cha mẹ à?

 

Tớ nhớ cha mẹ quá
Biết sao không, rồi đây họ sẽ rất
tự hào về cậu.

 

Sao vậy, tớ có làm được gì đâu
Có đấy, nhưng giờ thì họ chắc là
đang tìm cậu khắp nơi.

 

Hay nhỉ
Thật sao?

 

Phải, tôi tin họ cũng rất nhớ cậu đấy
Cám ơn.

 

Không, cám ơn Yankee
Ôi, cô thật giỏi giả vờ.

 

Chuẩn bị bay nào, ôi tôi sắp trở
thành người thống trị Chicago này
rồi, tuyệt thật.

 

Cái gì?
Ông Carl.

 

Là tôi đây
Tôi đang mơ đến ngày mình
sẽ chiến thắng.

 

Tôi đang ở đâu đấy gần Ohio
và đang trở về đây.

 

Cậu vẫn mang cậy gậy theo chứ?

 

Cây gậy vẫn luôn bên cạnh tôi.

 

Cậu liệu hồn đấy, đừng có mà
qua mặt tôi.

 

Tôi... Tôi...
Đừng có ngập ngừng thế, hãy mang
về đây trước khi trận đấu bắt đầu.

 

Tôi nghĩ cái điện thoại hư
rồi, ông có nghe gì không, alô alô.

 

Đồ gã béo
Nói gì thế?
Tôi nói cái điện thoại hư rồi.

 

Xin lỗi chú.

 

Chúng ta đi thôi
Được rồi.

 

Cháu đi xa thế làm gì?
Nghĩa là sao?

 

Cháu đi như thế thật nguy hiểm.

 

Tôi bắt được rồi nhé.

 

Họ làm gì thế?
Ôi Chúa ơi, họ điên cả rồi.

 

Chắc là cháu chưa từng thấy
ai chơi thế này nhỉ.

 

Này mọi người, đây là Yankee lrving.

 

Này Willy, chúng ta chơi nhé
Phải đấy, cậu bé này chưa biết.

 

Cháu cũng muốn thử nữa.

 

Đừng làm nó khớp chứ, này cháu
hãy cứ tự nhiên.

 

Này, trông cậu cũng cừ đấy
Chỉ cần cháu tập trung, cháu có
thể nghe bất cứ gì.

 

Đứng cho vững nào.

 

Tôi cũng sắp nôn rồi đây.

 

Có trái banh đây này
Chuyện gì thế này?

 

Nào hãy tập trung, và
đứng cho vững nào.

 

Chết tôi mất
Để cho tôi.

 

Đừng làm thế lần nữa nhé.

 

Cháu khá hơn rồi đấy
Xem cậu kìa, cứ như vận động viên.

 

Thật sao?

 

Cháu làm được rồi đấy.

 

Nghe này con trai, anh ta sẽ đến khách
sạn này, hãy vào đó và hoàn thành
nhiệm vụ của mình.

 

Cám ơn chú nhé.

 

Anh ấy chắc sẽ rất buồn
khi không có tôi.

 

Chào các vị.

 

Babe Ruth
Chính là anh ấy rồi.

 

Chúng ta đến đó nhanh nào.

 

Mọi chuyện sẽ ổn thôi.

 

Tôi tin rằng cậu sẽ đi ra ngoài kìa.

 

Cháu muốn gặp Babe
Hàng trăm người đã nói thế rồi.

 

Nhìn cậu bé kia kìa.

 

Cậu thật là phá phách
Thả tôi ra.

 

Này, ông hãy đưa cậu ấy lại đây
Cậu có đói không?

 

Nhưng thưa ông chỗ này chỉ
dành cho khách mời thôi.

 

Phải, đó là khách của tôi đấy,
đưa cậu ấy lại đây.

 

Chờ đấy Darling, để tôi cứu cô.

 

Cháu tên gì?
Yankee lrving, thưa ông.

 

Trông cậu thật giống tôi khi bé.

 

Cháu muốn nói với chú về Darling.

 

Giữa chú và Darling có mối quan
hệ khá thân thiết, khi banh bay đến
cô ấy cảm nhận được ngay.

 

Cháu có Darling đây
Cháu có à, cho chú xem nào.

 

Coi chừng chân ngươi đấy.

 

Cho đáng kiếp ngươi.

 

Anh thật là tốt bụng đấy, tôi cứ
nghĩ là anh sẽ không giúp.

 

Đừng nói nữa, ra khỏi đây thôi.

 

Cái gì đây, cháu định đùa đấy sao?

 

Cháu đã tìm thấy cô ta thật mà,
sao lại lạ thế, cháu sẽ đi tìm lại.

 

Xin chào !

 

Chạy nhanh nào.

 

Cậu xem đi, chỉ vài phút nữa thôi
giờ khắc huy hoàng sẽ đến với ta.

 

Đừng nghe lời hắn
Phải, hắn điên rồi.

 

Ông đừng hòng
Thật sao, cậu không tin à?

 

Vậy thì cậu cứ nghe xem
đài nói gì nhé.

 

Cậu cứ tin đi nào nhóc.

 

Xem cái gậy dễ thương chưa
Ôi tôi ghét gã này quá.

 

Tất nhiên là ta sẽ giữ nó
làm kỷ niệm, vì nó đánh dấu sự
thành công của ta.

 

Đã đến lúc ta đến đó để hưởng
thụ chiến thắng rồi, cậu cứ ở
đây mà xem nhé.

 

Hay là ngủ một giấc đi.

 

Kế hoạch là gì nào?
Tôi chẳng có kế hoạch gì cả.

 

Chúng ta sẽ làm gì trước tiên nhỉ?
Chẳng có gì cả.

 

Chúng ta chẳng phải làm gì cả, kết
thúc rồi, chúng ta đã thất bại, tôi
chỉ là một đứa trẻ thôi.

 

Thế sao, lúc đầu tôi cũng như cậu
thôi, nhưng khi cùng đi với cậu tôi
đã nhận ra được nhiều điều.

 

Chẳng ai là luôn đúng cả, tôi cũng thế
đã có lúc tôi cũng sai đấy chứ, cậu
hãy suy nghĩ lại xem.

 

Cậu làm thế vì cái gì, sao cậu lại
phải trải qua bao nhiêu gian khổ chứ
tại sao?

 

Tại vì Cha của tôi
và trò chơi đó sẽ kết thúc Yankee.

 

Tại sao cậu phải chờ đợi.

 

Tôi có giấc mơ được đánh bóng chày.

 

Tôi thì không nói về bóng chày
Tôi nói về chuyện gia đình.

 

Chúng ta rời khỏi đây
Tôi biết cậu sẽ nói như thế.

 

Yan, tôi luôn ủng hộ việc
làm của cậu.

 

Và tôi hy vọng cậu sẽ làm được
điều mà mình mong muốn.

 

Tôi không có ý kiến
Tuyệt
Hy vọng mọi thứ sẽ được như cậu nói.

 

Cậu là quả bóng chày giỏi.

 

Cảm ơn
Được rồi , chúng ta đi ngay.

 

Cửa sổ.

 

Nó rất dày
Không có vấn đề gì với quả bóng
này cả.

 

Phá cửa sổ
Ném tôi đi.

 

Cậu chắc chứ?
Nhìn tôi đi, tôi sẽ làm được
Nào , hãy ném tôi đi.

 

Được rồi , chưa đủ mạnh lắm
Thử lại lần nữa.

 

Cậu ở đâu?

 

Không cần phải lo lắng cho tôi
Chúng ta làm được rồi.

 

Này , trái banh kìa
Tôi chỉ có thể nói như thế.

 

Thấy trận bóng hôm nay nhiều người
tới đông đấy.

 

Chuyện gì thế?

 

Thằng nhóc đó kìa
Tôi biết thằng nhóc đó.

 

Này nhóc, mày đang làm cái gì thế hả?

 

Cháu chỉ muốn gặp chú Babe
Này, làm cái gì vậy hả?

 

Thật chứ, cậu bé đáng yêu
Nó là của chú Babe.

 

Babe , trả nó lại cho chú.

 

Dừng lại, trọng tài sẽ không cho bắt
đầu trận đấu như có mặt anh, anh đã
vi phạm nội quy.

 

Ông cũng cho người ngoài vô thi
đấu kìa.

 

(Thật tệ hại)
Đó là chuyện của tôi.

 

Ông phải phân xử chuyện này
Yankee sẽ phải thay thế Babe đánh
trận này.

 

Được rồi , được rồi
Để chúng tôi bàn lại.

 

Yankee, cậu biết thế nào cũng sẽ như
thế mà.

 

Đây là cơ hội cho tốt cho cậu
cậu phải chứng minh cho mọi người thấy.

 

Trông cậu tốt hơn rồi đấy
Các người bàn luận nhau thế nào rồi.

 

Babe , đừng lo lắng
Darling... Cậu làm gì vậy?
Tôi chỉ gọi Babe.

 

Nhìn đi đội hình của chúng ta chỉ có
nhiêu đây , nếu tôi bị mất quyền thi
đấu thì chúng ta sẽ thiếu mất một người.

 

Nhìn anh ta kìa, có vẽ đang rầu rĩ.

 

Này , Yankee có chuyện muốn
nói với anh.

 

Tại sao không để cho chú nhóc này thử.

 

Babe nhìn được chứ.

 

Tôi biết cuộc thi này không tệ.

 

Babe, điều đó là thật chứ?
Nó không làm được đâu
Nó chỉ là một đứa bé.

 

Cậu bé này có thể làm được điều
mà chúng ta mong đợi, làm được
bất cứ chuyện gì.

 

Chàng trai, đây là người chơi bóng chày
mọi chuyện điều có thể xảy ra.

 

Cậu nói gì đi chứ?

 

Thế nào, ai sẽ ra thi đấu
Cậu ta.

 

Chính là cậu ta
Gì chứ?

 

Tôi không biết điều đó
Cậu sẽ làm được.

 

Tôi đã tìm được một chàng trai thật
thú vị.

 

Cháu biết cháu nên trao trả lại cây
gậy này cho chú.

 

Dĩ nhiên
Đây , cháu có thể dùng Darling.

 

Không được, cháu không thể lấy
đồ của chú.

 

Này , chú không muốn trận đấu kết
thúc tồi tệ.

 

Nó sẽ giúp cháu
Hãy cầm lấy nó.

 

Thế nào , chuyện gì vậy?
Yankee sẽ thi đấu.

 

Cái gì?
Tôi nghĩ thế nào chúng ta cũng sẽ thành
công thôi câu bé.

 

Dĩ nhiên
Cậu có thể làm được điều đó ngay
tại đây.

 

Bắt đầu
Chuẩn bị phát bóng.

 

Một cậu bé ư?
Bọn họ nghĩ gì thế nhỉ?

 

Đó chính là Yankee
Yankee lrving.

 

Đó là cậu bé của tôi
Yankee.

 

Bằng mọi cách hãy cho bóng ra ngoài
không được để nó đánh trúng.

 

Được rồi
Mày sẽ không có cơ hội đâu nhóc.

 

Cậu hãy làm đúng như những
gì cậu đã biết.

 

Được rồi
Cậu biết cậu nên sẵng sàng rồi chứ?

 

Cậu ta có thể làm được.

 

2- 0.

 

Thôi nào , cậu hãy dùng hết sức của
mình đi chứ.

 

Yankee
Chúng ta ở đây.

 

Mẹ... Cha
Con sẽ thắng.

 

Mày có thể làm được mọi chuyện
ngay tại đây.

 

Để xem mày làm được gì nào.

 

Cậu không thể giở trò như thế.

 

Cố lên.

 

Tôi đi được rồi
Tôi không đi được.

 

Chạy...

 

Chạy nhanh lên cậu bé.

 

Mọi người làm gì đi chứ
Mày sẽ không lấy được đâu.

 

Tại sao lại bay lên.

 

Thắng rồi.

 

Không... !

 

Cậu không sao chứ Darling?
Không , cậu chơi tốt lắm.

 

Cậu đùng là cừ khôi
Cũng nhờ có cậu giúp tớ.

 

Tôi tin rằng cậu làm được mà.

 

Cậu ở lại đây chứ/.

 

Thế nào cậu bé?

 

Trả lại cho chú.

 

Yankee.

 

Mẹ... Cha.

 

Cha biết con sẽ làm được
Con thấy sao?

 

Con cảm ơn cha nhiều lắm.